Trong dòng chảy bất tận của khát vọng dân tộc, sức khỏe không chỉ là hơi thở của mỗi con người mà là nhịp đập mãnh liệt, là ngọn lửa rực cháy thắp sáng con đường vươn tới phồn vinh. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng khẳng định: “Mỗi người dân yếu ớt tức là cả nước yếu ớt; mỗi người dân mạnh khỏe tức là cả nước mạnh khỏe” . Lời dạy ấy, như một kim chỉ nam bất hủ, đã định hình tầm nhìn rằng sức khỏe nhân dân là gốc rễ của một quốc gia hùng cường. Ngày 9/9/2025, Nghị quyết 72-NQ/TW ra đời như một bản giao hưởng chiến lược, tiếp nối di sản của Bác, đặt sức khỏe làm trung tâm của sự phát triển bền vững, biến khẩu hiệu “khỏe để lao động, khỏe để học tập, khỏe để xây dựng đất nước” thành hành động cụ thể. Đây không phải là một văn kiện khô khan, mà là lời hiệu triệu đầy cảm hứng, từ những trạm y tế xã nhỏ bé đến các hệ thống y tế tiên tiến, từ ý thức cá nhân đến trách nhiệm cộng đồng, để sức khỏe trở thành nhịp đập vững chãi cho dân tộc vươn cao trong kỷ nguyên hội nhập.

Tư tưởng Hồ Chí Minh về sức khỏe là ngọn lửa bất diệt, soi sáng con đường cách mạng và phát triển. Với Người, sức khỏe không chỉ là trạng thái không bệnh tật, mà là vốn quý để mỗi cá nhân lao động, học tập, và cống hiến cho Tổ quốc. Bác nhấn mạnh rằng sức khỏe là quyền cơ bản, không phân biệt giàu nghèo hay vùng miền, và là trách nhiệm chung của toàn xã hội – từ Đảng, Nhà nước đến từng gia đình, từng con người. “Sạch sẽ tức là một phần đời sống mới. Sạch sẽ thì ít đau ốm” – lời dạy ấy đặt nền móng cho y tế dự phòng, ưu tiên phòng bệnh hơn chữa bệnh, xây dựng trạm y tế xã để đưa dịch vụ đến tận người dân, từ tiêm chủng đến giáo dục vệ sinh. Hơn thế, Bác đặc biệt coi trọng y đức, xem thầy thuốc như “người mẹ hiền”, không chỉ chữa bệnh mà còn nâng đỡ tinh thần, thể hiện đạo đức nghề nghiệp cao cả, “thương người như thể thương thân”. Tư tưởng này không chỉ là lý luận mà là ánh sáng thực tiễn, định hình một cách tiếp cận nhân văn, toàn diện, để sức khỏe trở thành nhịp đập của dân tộc.
Nghị quyết 72-NQ/TW, ban hành ngày 9/9/2025, là bản đồ chiến lược, hiện đại hóa tư tưởng Hồ Chí Minh trong kỷ nguyên số. Văn kiện khẳng định sức khỏe là “vốn quý nhất của con người” và bảo vệ sức khỏe là “nhiệm vụ chính trị hàng đầu”. Với mục tiêu đến năm 2030, Nghị quyết hướng tới nâng tuổi thọ trung bình lên 75,5 tuổi, số năm sống khỏe mạnh đạt ít nhất 68 năm, tăng chiều cao trung bình trẻ em và thanh thiếu niên thêm 1,5 cm, và đảm bảo mọi người dân được khám sàng lọc hoặc khám sức khỏe định kỳ miễn phí ít nhất mỗi năm một lần [2]. Đến năm 2045, Việt Nam đặt tham vọng xây dựng hệ thống y tế tiên tiến, công bằng, kết hợp y học cổ truyền với công nghệ hiện đại, để sức khỏe trở thành động lực vươn mình ra thế giới. Các giải pháp đột phá bao gồm đổi mới tư duy lãnh đạo, ưu tiên đầu tư cho y tế dự phòng và cơ sở, cải cách tài chính y tế để giảm gánh nặng chi phí, nâng cao y đức, khuyến khích hợp tác công-tư, và ứng dụng công nghệ số như sổ sức khỏe điện tử, khám từ xa, và phân tích dữ liệu lớn để dự báo dịch bệnh. Những điểm nhấn này biến sức khỏe thành nhịp đập mãnh liệt, thúc đẩy Việt Nam hội nhập và phát triển bền vững.
Sự hội tụ giữa tầm nhìn của Hồ Chí Minh và Nghị quyết 72-NQ/TW tạo nên một sự kết nối di sản quá khứ với khát vọng tương lai. Cả hai đều đặt con người làm trung tâm, nhấn mạnh y tế dự phòng và hệ thống y tế cơ sở làm nền tảng, đồng thời đề cao ý thức cá nhân và trách nhiệm cộng đồng trong việc xây dựng văn hóa sức khỏe. Nếu lời kêu gọi “khỏe để xây dựng đất nước” của Hồ Chí Minh vang lên như một tiếng gọi mạnh mẽ, thì Nghị quyết 72 hiện thực hóa điều đó qua các chính sách như nâng cấp trạm y tế xã, đảm bảo bao phủ bảo hiểm y tế toàn dân, và ứng dụng công nghệ để đối phó với các thách thức hiện đại như già hóa dân số, bệnh mãn tính, và bất bình đẳng y tế. Sự hòa quyện này đánh dấu một bước tiến vượt bậc, đan xen tư tưởng của Người vào thực tiễn thời đại số, nơi sức khỏe không chỉ là nền tảng mà là động lực thúc đẩy dân tộc vươn cao.
Tuy nhiên, con đường hiện thực hóa nhịp đập sức khỏe ấy không hề bằng phẳng. Nhiều trạm y tế xã thiếu nhân lực, thiết bị và thuốc men, khiến người dân phải tìm đến bệnh viện tuyến trên, gây tốn kém và quá tải. Y tế dự phòng vẫn bị xem nhẹ ở một số địa phương, với ngân sách hạn chế và năng lực ứng phó dịch bệnh còn yếu. Tài chính y tế chưa tối ưu, thủ tục bảo hiểm y tế phức tạp, và chi phí khám chữa bệnh ngoài bảo hiểm vẫn là gánh nặng cho người nghèo. Ý thức cộng đồng về phòng bệnh, khám định kỳ, và lối sống lành mạnh chưa phổ biến, trong khi chuyển đổi số y tế còn chậm, dữ liệu liên thông hạn chế, và y học cổ truyền chưa được khai thác hết tiềm năng. Những thách thức này đòi hỏi sự kiên trì và phối hợp chặt chẽ từ trung ương đến địa phương để biến khẩu hiệu “khỏe để xây dựng đất nước” thành hiện thực sống động.
Để nhịp đập sức khỏe lan tỏa khắp dân tộc, cần những giải pháp quyết liệt, mang tính đột phá. Trước hết, lồng ghép tư tưởng Hồ Chí Minh và Nghị quyết 72 vào giáo dục từ phổ thông đến đại học, nhấn mạnh thông điệp – Rèn luyện sức khỏe phải trở thành văn hóa, lan tỏa tinh thần này qua hội thảo, chiến dịch truyền thông, và phong trào cộng đồng. Thứ hai, tăng ngân sách cho trạm y tế xã, đảm bảo đủ bác sĩ, thiết bị, và thuốc men, đặc biệt ở vùng sâu và đồng bào dân tộc thiểu số, với cơ chế đãi ngộ hấp dẫn để thu hút nhân lực chất lượng cao. Thứ ba, cải cách tài chính y tế, mở rộng bảo hiểm y tế, nâng mức chi trả, đơn giản hóa thủ tục để giảm gánh nặng tài chính, hướng đến miễn viện phí cho các dịch vụ thiết yếu. Thứ tư, đẩy mạnh chuyển đổi số y tế với sổ sức khỏe điện tử, bệnh án điện tử, và khám từ xa, đặc biệt ở vùng xa, ứng dụng AI và dữ liệu lớn để dự báo dịch bệnh. Cuối cùng, xây dựng văn hóa sức khỏe bằng cách khuyến khích các phong trào thể dục, thể thao, khám định kỳ, và sống lành mạnh, đồng thời nâng cao y đức, tạo môi trường y tế thân thiện, lan tỏa tinh thần “khỏe để xây dựng đất nước” trong cộng đồng.
Sức khỏe nhân dân là nhịp đập của một dân tộc hùng cường, là gốc rễ để Việt Nam vươn cao trong kỷ nguyên mới. Tư tưởng Hồ Chí Minh là ngọn lửa bất diệt, còn Nghị quyết 72-NQ/TW là bản đồ dẫn lối, vẽ nên con đường để mỗi người dân không chỉ sống lâu mà sống khỏe, sống ý nghĩa. Nếu mỗi trạm y tế xã được củng cố, mỗi người dân được khám định kỳ, bảo hiểm y tế trở thành lá chắn chi phí, và văn hóa sức khỏe lan tỏa, thì sức khỏe sẽ trở thành nhịp đập mạnh mẽ, đưa dân tộc vươn tới đỉnh cao phồn vinh, bền vững. Nghị quyết 72 không chỉ là lời hứa – nó là ngọn lửa đòi hỏi hành động, từ những trạm y tế xã nhỏ bé đến trái tim của mỗi người dân.
