Năm 2022 là một năm quan trọng, năm thứ 2 thực hiện Nghị quyết Đại hội lần thứ XIII của Đảng, năm khẳng định những nỗ lực vươn lên của đất nước và dân tộc ta sau những khó khăn thách thức vừa đi qua những ngày thảm khốc nhất của đại dịch Covid-19; năm thể hiện sức mạnh nội sinh to lớn của đất nước, của từng người dân Việt Nam; năm mà có sức mạnh tiềm tàng của mãnh hổ (năm Nhâm Dần). Sức mạnh dân tộc là sự tổng hợp nhiều yếu tố trong đó có nhân tố quan trọng mạch nguồn văn hóa của dân tộc. Văn hóa gắn liền với hưởng thụ và hạnh phúc của nhân dân. Văn hóa góp phần khơi dậy mạnh mẽ tinh thần yêu nước, ý chí tự cường, tinh thần đoàn kết khát vọng phát triển đất nước. Nhiều giá trị văn hoá truyền thống và di sản văn hóa dân tộc được kế thừa và phát triển xây dựng con người Việt Nam từng bước trở thành trung tâm chiến lược phát triển kinh tế - xã hội.
Con người Việt Nam mang trong mình bản sắc văn hóa Việt Nam như nhà thơ Huy Cận đã tạc tượng đài ngợi ca: “Sống vững chãi bốn ngàn năm sừng sững/ Lưng đeo gươm, tay mềm mại bút hoa/ Trong và thật sáng hai bờ suy tưởng/ Sống hiên ngang mà nhân ái chan hòa”. Con người Việt Nam trong suốt một nghìn năm Bắc thuộc, các thế lực luôn tìm cách Hán hóa dân tộc Việt Nam. Song với sức mạnh của niềm tin và nòi giống “Con Rồng, cháu Tiên”, người dân Việt Nam đã kiên trì bền vững đấu tranh để giữ lấy “hồn quốc”. Cuộc chiến đấu bảo vệ văn hoá Việt Nam nhuốm máu đào bao thế hệ. Đó là hình ảnh người phụ nữ Việt Nam – Triệu Thị Trinh với câu nói đầy hào khí: “Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông, lấy lại giang sơn, dựng nền độc lập, cởi ách nô lệ…” như là một minh chứng cho tinh thần bất khuất và khát vọng độc lập dân tộc. Ngược dòng 6 thế kỷ trước, Lê Lợi và Nguyễn Trãi được quân dân một lòng tin tưởng đồng lòng đi theo bởi tinh thần “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân” và ý chí kiên định“Đem đại nghĩa để thắng hung tàn/ Lấy chí nhân để thay cường bạo”. Người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ (vua Quang Trung) phất cờ khởi nghĩa với khí thế quyết tâm: “Đánh cho để dài tóc/ Đánh cho để đen răng” giữ lấy mạch nguồn hồn cốt khí phách dân tộc. Và sau này đến thời đại Hồ Chí Minh, Bác Hồ kính yêu đã kế thừa và đúc kết phát huy cao độ ý chí tự lực: “Đem sức ta mà giải phóng cho ta” và: “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Tinh thần khát vọng ấy càng được bồi đắp, càng được phát triển, càng được tôn vinh, càng được khơi dậy không chỉ trong mạch nguồn văn hóa truyền thống mà cả lĩnh vực xây dựng kinh tế - xã hội, bảo vệ trọn vẹn chủ quyền Tổ quốc thân yêu của chúng ta.
Khát vọng dân tộc có một vai trò rất quan trọng, nó là động lực trọng tâm tạo nên sức mạnh vô song. Khát vọng dân tộc nếu được định hướng và hình thành dựa trên những đường lối và chủ trương đúng đắn sẽ trở thành nguồn năng lượng nội sinh tiềm tàng và sống động cho toàn bộ quá trình phát triển.
Khát vọng dân tộc thể hiện nhu cầu ước vọng của nhân dân trong suốt chiều dài và tiến trình lịch sử của đất nước.
Khát vọng mùa xuân chính là sự khơi dậy sức xuân, sức trẻ, sức mới. Đó là mối giao hòa đồng cảm, mối liên kết của tình bao dung nhân ái. Có thể nói trong những lúc khó khăn nhất đứng trước bao thử thách cam go nhất thì tình nghĩa đồng bào càng thắm thiết biết bao. Cội nguồn truyền thống sâu xa ấy chính là điểm tựa, là bệ phóng cho khối đoàn kết dân tộc có một hệ giá trị mới, một năng lượng mới, một tinh thần mới, đó là: Khát vọng phát triển!
Khát vọng phát triển bắt đầu từ một “nông thôn mới”. Cũng lũy tre, ngõ xóm ấy, cũng lối chợ họp sớm hôm, cũng láng giềng khi “tối lửa tắt đèn”nhưng bộ mặt nông thôn đã bừng lên, đã kích hoạt bao cảm hứng về một nội lực mới trong lòng mỗi người, trong mỗi xóm, thôn. Con đường sáng mùa xuân đã được mở ra. Khát vọng phát triển lan rộng và tỏa sáng đến với những vùng xa xôi hẻo lánh. Những ngày hội truyền thống mang bản sắc dân tộc. Có một biên giới vững chắc, có một biên cương vững chãi không chỉ ở cương vực đất đai sông núi Tổ quốc mà ở ngay trong thành trì của lòng người, tình người.
Sáng xuân này khi trên biên giới hoa mơ, hoa mận nở trắng xóa, tinh khiết và trong trẻo thì ở ngoài đảo khơi xa sóng gió biển khơi, những trái bàng vuông đã bắt đầu lặng lẽ tụ quả bên chiến hào của các chiến sĩ canh phòng giữ đảo. Thiên nhiên đã khơi dậy mối đồng cảm gắn bó với đất đai, con người khi cây cối ra hoa kết trái phát triển theo quy luật tự nhiên. Đó cũng chính là động lực để thôi thúc phát huy cao độ sức mạnh tiềm ẩn của con người bằng ý chí nghị lực, bằng tri thức khoa học sáng tạo, bằng tình cảm chan chứa thiết tha với tình làng nghĩa nước.
Ngọc Phú